- Tên Ebook: Cây khế
- Loại file: PDF
- Dung lượng: 1 MB
- Số trang:
LINH TẢI:
TRÍCH DẪN:
NTRUYỆN DÂN GIAN VIỆT NAM Y KHE 19 KIMDONG Ngày xưa có hai anh em trai nhà nọ. Cha mẹ họ tần tảo sớm hôm nên xây được một cơ ngơi rộng rãi khang trang. Chẳng may, các cụ lâm bệnh nặng, theo nhau qua đời. Cha mẹ vừa nằm xuống, người anh đã vội vã chia gia tài. Vợ chồng anh ta nhận hết nhà cửa, ruộng vườn, trâu, bò, gà, lợn, cả đến x0ong nồi, bát, đĩa... Chị chia cho vợ chồng người em một mảnh vườn nhỏ, đất đai khô cằn, toàn cỏ dại và một cây khế trên mảnh vườn ấy. an Vợ chồng người em lấy đất trát vách, lấy 10 lợp mái, dựng một túp lều nhỏ làm chỗ che nắng mưa. Hằng ngày ho thức dậy từ sớm tinh mơ. Chồng đi cày thuê cuốc mướn, VỢ phải mỡ ốc bắt cua để kiếm sống. Khổ cực, vất vả lắm, nhưng người em không oán trách, cũng không xin xỏ, vay mượn anh chị tỉ gi. Anh động viên VỢ: "Mình có sức khoẻ, chịu khó làm ăn thì chẳng sợ đói." | Năm ấy, cây khế sai quả hơn mọi khi. Quả nào cũng to, mọng nước và ngọt lịm. 34 Omlet zoom | Vợ chồng người em mừng rỡ, sáng nào cũng hái khế mang ra chợ bán. Chị vợ dội một thùng dây đi, chỉ thoáng chốc đã bán hết. Nhờ vậy, cuộc sống của vợ chồng người em đỡ chật vật. Một hôm có con chim lạ từ đâu bay đến đậu trên cây khế. Nó chọn những quả khế to nhất, mọng nhất, mổ ăn. Quả nào con chim cũng chỉ mổ vài miếng rồi bỏ. Chỉ một lúc khể đã rơi đầy gốc cây. Người em không nỡ đuổi con chim lạ đi, anh chi buông lời than thở: "Chim ơi, nhà ta nghèo lắm, cả gia tài chỉ có mỗi cây khế này. Chim đừng làm rụng hết quả, hãy để lại một ít cho ta bán lấy tiên đong gạo!". Anh vừa dứt lời, chim bỗng kêu lên thành tiếng người: | "An một qua, trả cục vàng | May túi ba gang, mang đi mà đựng!" | Người em lạ lắm, kể lại chuyện cho vợ nghe. Vợ chồng bảo nhau: "Mấy quả khế dáng gì mà để chim phải trả bằng vàng. Ngày mai bảo nó ăn quả nào thì ăn, dừng gặm lam nham phí phạm đi." Người em rụt rè trèo lên lưng chim. Lưng nó rộng như tấm phản, ấm áp vững chãi, khiến người em thấy đỡ sợ. Con chim công anh bay qua mấy dãy núi cao trập trùng rồi ra tới biển. Biển rộng mênh mông, sóng vô ào ào, người em không dám nhìn xuống dưới. Giữa biển khơi chợt thấp thoáng một hòn đảo nhỏ. Chim lạ bay chậm lại rồi từ từ hạ cánh. Người em sững sờ thấy mình đứng trước một cửa hang rộng. Từ trong hang hắt ra ánh sáng vàng lấp lánh. Chim nói với anh: "Vào hang nhặt vàng nhanh lên rồi về, sợ tối nay biển động đấy!" Người em bước đi như trong mơ giữa những thỏi vàng óng ánh chất đầy trong hang. Anh nhặt những thói vàng nhỏ bỏ vào được hai phần túi, đã vội quay ra bao chim trở về. Người và chim lại vượt qua biển rộng bao la, núi cao chọc trời mà chỉ trong nháy mắt đã về đến nhà. Hai vợ chồng chưa kịp cám ơn, chim lạ đã bay đi mất. egona 24 seu 17 Từ ngày ấy, Vợ chồng người em trở nên khá giả. Ho lại vốn cần cù chịu khó, nên nhà cửa, ruộng vườn ngày càng rộng rãi, Trâu bò, gà, lợn dây chuồng... Xóm giềng ai cũng yêu mến họ. Những lúc rỗi rãi công việc đồng áng, mọi người lại đến chơi, chia vui với vợ chồng người em. Ai cần gì vợ chồng anh đều sẵn lòng giúp đỡ, chẳng ngại tốn tiền bạc, công sức. | Vợ chồng người anh thấy em lâu nay nghèo túng, bây giờ bỗng nhiên giàu có, lại nghe người ta khác nhau. càng tin em mình vớ được vàng, bền lân la đến hỏi dò. Người em thật thà kể hết mọi việc. Vợ chồng người anh vốn tính tham lam, biết chuyện tôi đứng ngồi không yên. Vợ chồng bàn nhau sang nhà người em, xin đổi cả cơ ngơi nhà mình để lấy cây khế. Vợ chồng người em nghe anh chị ngọt nhạt, mới đầu không thuận vì sợ anh chị thua thiệt nhiều quá. Hơn nữa cây khế như là ân nhân, nên họ không muốn xa nó. Nhưng thấy anh mằn mì mãi, người em đành đồng ý, chuyển về nhà anh chio. Từ ngày đổi được cây khế ngày nào vợ chồng người anh cũng ra gốc khế ngồi chờ. Họ ngong ngóng mong chim thần xuất hiện, đưa họ ra đảo sớm để lấy được nhiều vàng. Họ chờ mãi. Rồi cũng đến một ngày chim lạ bay đến ăn khế. Chim lại ăn như lần trước. Quả nào tô, chín vàng là nó mổ mấy miếng rồi bỏ. Vợ chống người anh tranh nhau kể lể, xin chim rủ lòng thương. Chim lại bảo: "Ăn một quả, trả cục vàng - May túi ba gang, mang đi mà đựng." Vợ chồng người anh như mở cờ trong bụng, vội lấy vải mới ra khâu một cái túi rõ to. Đêm hôm ấy họ không dám ngủ, thấp thỏm sợ chim quý đến muộn. Sáng sớm, vừa nghe tiếng cánh chim vỗ nhẹ | ngoài sân, người anh đã vội chạy ra leo lên lưng chim giục bay gấp. Khác với lần trước, lần này biến động dữ dội, sóng biển gào thét như muốn nhấn chìm tất cả. Ra tới đảo, chim chưa kịp ngừng đập cánh, người anh đã vội vàng nhảy xuống. Ông ta không kịp nghe lời chăm dặn: "Lấy vàng nhanh lên rồi về. Hôm nay biển động, có sóng dữ." Người anh vội vã vợ vàng, nhét đầy cái túi to tướng. Tiếng chim ở ngoài cửa hàng gọi vào gấp gấp: "Về thôi, tôi rồi!". Nhưng ông ta còn cố nhét thêm vàng vào lưng quản và tay áo, rồi mới ì ạch đi ra, leo lên lưng chim. Chim phải chở nặng nên bay rất chậm. Đã mấy lần nó bảo người anh vứt bớt vàng đi thì mới bay nổi, nhưng lão không nghe: "Vàng chứ có phải sôi dầu mà bảo ta vứt đi!" Trời đêm mịt mù, gió biển mỗi lúc một dữ dội. Chim lại bảo người anh: "Vứt bớt vàng đi kẻo hai ta sẽ rơi xuống biển đấy!". Người anh vẫn không chịu nghe lời, lại còn khoác chặt hơn cái quai túi vào CỔ chim... Đúng lúc ấy, một cơn gió lốc ào ào xoáy ciển. Chim không thể gượng được nữa, nó lảo đảo, đôi cánh chấp chới cô bay lên. Nhưng đôi cánh chim làm sao cưỡng lại được trận cuồng phong. Chim bị gió hất nghiêng mình đi, người anh và cái túi vàng nặng trịch rơi tôm xuống biển. Những đợt sóng khổng lồ ngay lập tức nhấn chìm cả người lẫn vàng xuống lòng biển sâu. Chim lạ bay vút lên cao và mất hút. Từ đây | trở đi, đã bao nhiêu mùa khế trôi qua, nhưng người ta không hề thấy con chim lạ ấy quay lại để thử lòng người nữa.